Thấy Mai Thanh Hải và Đinh Vũ Hoàng Nguyên "Đi viếng Ga đa phi"... Mình nhà nghèo không có tiền đành phải gửi bài "văn tế Ga đa phi" để gọi là có tí chút viêng viếng... Mượn hơi văn của cụ Đồ Chiểu, làm hơi vội.
Hỡi ơi! Li bi súng rền; lòng dân trời tỏ.
Kẻ độc tài: Bốn hai năm thỏa sức tung hoành, làm gì còn danh nổi như phao;
Một lần chui nhủi chốn cống ngầm, chết trần truồng tiếng vang như mõ.
Nhớ linh xưa:
Mắt trắng râu dê;
Mặt mày nhăn nhó.
Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;
Chẳng biết ruộng trâu, ở trong làng bộ. Lêu lổng suốt ngày, ăn mày ăn nhặt... bản tính biếng lười, tay chẳng muốn làm;
Cũng Xã hội chủ nghĩa dựng cờ, kết bạn lưu manh, chẳng biết khiên đao, thoắt một cái như diều gặp gió.
Chỉ một ngày tự phong thành Đại tá, bám chức quyền theo kiểu dây dưa;
Mùi độc tài vấy vá bốn hai năm, ghét dân chủ như nhà nông ghét cỏ.
Bữa thấy châu Âu phát triển, lòng ghét ghen muốn tới ăn gan;
Ngày xem nước Mỹ nể vì, tưởng mình oai muốn ra cắn cổ.
Trăm tấn vàng ra tay bòn vét, để dân đen ai oán lầm than;
Con một đàn một lũ đăng quan, cậy chức quyền ra tay khủng bố.
Nào có ai thù ai oán, mà tự dưng giết người lành đang cưỡi boing ;
Chẳng thèm nghe ngóng ngược xuôi, lại cứ cho mình thành bậc bố.
Vốn chẳng phải quân cơ, quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là một kẻ lưu manh mà lại dám ra oai hùng hổ.
Vậy nên:
Bị đè nén, lương dân bất bình đứng lên đòi nhân quyền. Tổng thống cầm đầu ra oai dẹp bỏ.
Không chịu cảnh bịt miệng bịt mồm, trí thức đòi dân chủ- Đứa tay sai độc tài thẳng tay bắt bớ.
Dân trong nhà: Giun xéo lắm cũng quằn
Nước lân bang: Bạn với kẻ du côn càng thêm xấu hổ!
Thế giới bất bình
Chúng dân bùng nổ:
Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
Chín chục trận binh thư, đâu chờ bày bố.
Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi khi có đại bác xe tăng;
Trên đầu dù chỉ một chiếc khăn, chi nài sắm tàu bay tên lửa.
Chỉ trong vòng hơn tháng tấn công đã hoàn toàn làm chủ Tơ-ri-pô-li;
Sáu mươi ngày dũng mãnh truy tìm quyết lòng bắt kẻ độc tài trả nợ.
Thế rồi:
Cống ngầm- nơi xả nước phân của dân chúng trong vùng;
Lại là chốn nương thân, tổng thống nằm im sợ không dám thở.
Ăn phát đạn vào đầu mà mang nhục, chỉ một giây mà hồn vía thoát thây;
Trăm năm âm phủ ấy chữ quy, xác tênh hênh chẳng biết ngày nào nhập mộ.
Đoái trông từ An giê, lũ vợ con ngất ngư mấy dặm sầu giăng;
Nhìn trên in tơ nẹc, đám nữ vệ binh cận kề ngày xưa hàng hàng luỵ rỏ.
Cũng như án cướp, án gian, đây là án cho kẻ độc tài tham nhũng vô luân;
Vốn là kẻ chẳng chút lương tâm, tàn ác huyênh hoang, cho nên chết trần truồng cũng là đáng số.
Sống làm chi! Bám đuôi kẻ “Lạ”, bán đất quê hương, quên Tiên Tổ, bắt nạt dân lành, cái loại ấy càng sống càng hèn;
Sống làm chi!Tham ở ngôi cao, phè phỡn rượu Mao Đài, gái gú bất nhân, giảng đạo đức, nghe càng thêm hổ.
Hãy xem những người đặng câu địch khái, dẫu bị ép chèn mà vẫn quang vinh;
Hơn khối kẻ bán nước buôn dân, cam chịu kiếp man di, để dân chúng triệu người phỉ nhổ
Ôi thôi thôi!
Kẻ đã từng ca ngợi Ga đa phi, mồm bây giờ mau đóng lại, kiếp ăn theo từ nay nên gửi lại bóng trăng tà;
Ai đã từng hữu nghị một thời, tay bắt mặt mừng, sao chẳng chút chia buồn cho phận bạc trôi theo dòng bùn đỏ.
Ôi!
Sống mà để người lương thiện ghét căm thì sống để làm gì.
Chết mà triệu triệu người mừng reo thì kẻ ấy nhục hơn kiếp chó.
Một trận khói tan;
Khối đứa nghìn năm chắc vẫn còn xấu hổ!
Ô hô hô....!
....
Hay quá! Ối Giời ôi!.. Viếng thế này mới gọi là viếng chứ!..
Trả lờiXóaHay quá bác ơi.
Trả lờiXóa…Gaddafi
Trả lờiXóaÔng muốn độc tài
Nhưng người dân...lại muốn tự do
Gaddafi
Ông như con chuột
Một bước từ ngai vàng xuống …ống cống ẩn thân
Vẫn không thể thoát
Những chiến binh hờn.. căm
Gaddafi
Ai lôi cổ ông, nắm râu ông
Ai bứt tóc ông dẫm đạp ông
Ai kết liễu ông trong…loạn binh
Gaddafi
Ông đã ra đi trong thảm thương
Binh lính lôi ông trên đường phố
Phẫn nộ.. sục sôi
Trút giận.. tả tơi …
Trong trào lưu CM hiện nay.
Không lăn tăn gì khi
Cua hoàn toàn có cơ hội nổi tiếng vì
được nhiều người nhờ viết điếu văn.
Ơi Cadafi,Hỡi Cadafi
Trả lờiXóaHỡi ơi đ/c mất đất trời còn không?
Thương cha thương mẹ thương chồng
Thương đồng bào một,thương đ/c mười
Sửa thêm một tí ty:
Trả lờiXóaSống mà để người lương thiện ghét căm thì sống để làm gì.
Chết mà triệu triệu người mừng reo thì kẻ ấy nhục hơn kiếp chó.
Một trận khói tan;
Nhìn Cadaphi chết- Khối đứa bây giờ đang ngồi sợ
Ô hô hô....!
sao chưa thấy văn tế Kim Jong Il bác ?
Trả lờiXóa