Xương cốt biển nén vào trang viết, dốc tuột mình chưa cạn nỗi đau... Sóng Văn vỗ trắng trên đầu! (Nguyễn Thế Kiên)
Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011
CẢ ĐỜI EM THA HÓA CHẲNG BẰNG CỤ VUI MỘT PHÁT...
Một tay giáo viên hốt hoảng bảo với mình: “Gay quá bác ơi!”
Mình hỏi lại: “Có việc gì mà gay? Chết người à! Cháy nhà à!”
Hắn bảo:
- Chết người, cháy nhà ở nước ta là chuyện thường, ngày nào chả có… Nhưng hôm qua em nghe tin mấy ông cán bộ cấp Sở của một tỉnh nghèo Sóc Trăng đánh cờ mỗi phát: 5 tỷ đồng.
- Ối giời ơi! Tiền đâu mà lắm thế?
Hắn bảo:
- Thì ti vi cũng nói, các báo cũng nói. Bác không nghe à! Vậy mỗi tháng trường ta lĩnh ở kho bạc bao nhiêu tiền lương?
Mình bảo:
- Tính gì mà không ra. Người cao nhất hơn bốn triệu. Người thấp nhất hơn một triệu.
Hắn nhẩm tính:
- Vậy bình quân giáo viên trường ta mỗi người khoảng 2 triệu 5 trăm ngàn một tháng.
Cả tháng lương lĩnh về, được già 70 triệu cho hai mươi sáu con người, duy trì dạy dỗ hơn bốn trăm thằng học sinh. Lương bốn năm giời của tất cả giáo viên trường ta mới đủ cho các ông ấy thắng cờ một phát. Mà đấy mới chỉ là quan của tỉnh nghèo!
Rồi hắn ta dồn một hơi:
- Chả phải giấu giếm gì nữa bác ạ. Cứ nói toẹt ra! Chúng mình đang được lên án mãnh liệt từ Trung ương tới địa phương! Lên án cái gì? Bác biết rồi. Giáo viên ở nông thôn, cũng... cũng có dạy thêm... dĩ nhiên là phải theo quy định của Tỉnh. Một buổi thu 5.000đồng/HS. Tuần ba buổi cho ba bộ môn. Thu cả tháng 60.000 đ/HS. Dạy bỏng hơi rát cổ. Vừa dạy vừa nịnh để học sinh nó khỏi bỏ học. Một buổi dạy được khoảng 60.000- 80.000 đồng. Bỏ sức lao động, bán cháo phổi chứ có ăn không đâu! Ấy vậy mà khi cầm đồng tiền, nhìn phụ huynh tả tơi vất vả… lại cứ nghĩ không phải với bà con. Cả tháng bỏ sức dạy thêm được dăm trăm ngoài lương mà lúc nào cũng canh cánh lo hay là mình tha hóa, hay là mình biến chất, nghề mình mạt vận đến nỗi phải nặn từng đồng bạc của học sinh… Đi đâu cũng có người chửi, người đe, công an nhiều khi coi như tội phạm hình sự… nhục lắm!
Vậy mà một ván các ông ấy đánh cờ bằng 100 năm lương cùng 100 năm tha hóa biến chất dạy thêm của em! Chắc đó là những ván cờ siêu hạng của… của cấp… cấp vũ trụ.
Mình ớ ra vì tay này tính toán nhanh phết!
Hắn còn nói thêm:
- Thôi từ nay bác đừng bắt chúng em “học tập đạo đức…” nữa nhá! Đừng sợ chúng em thoái hóa biến chất thành phản động nữa nhá! Ba đời nhà em có thoái hóa biến chất đến chết cũng chẳng bằng các cụ vui một phát… Không biết các cấp trên có “Học tập Đạo đức…” không nhỉ?
Mình bảo:
- Đừng có mà ăn nói bậy bạ. “Học! Học nữa. Học mãi.” Không nhớ lời dạy à! Đừng vì con sâu bỏ rầu nồi canh…
Tay ấy ngoay ngoảy bỏ đi. Nghe rõ hắn vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Lạy bác! Kính các cụ! Nếu em có nói gì không phải thì cũng đừng chấp. Mà có chấp thì cũng đếch ra người. Các cụ thuộc đẳng cấp tiền tỷ…, chúng mình đẳng cấp tiền nghìn. Các cụ gấp triệu lần! Chấp vậy chẳng hóa ra là… là cái hạng tiểu nhân.
Mình tức quá gọi giật lại:
- Này cậu nói cái gì đấy! Ai thèm chấp với cậu…
Hắn gãi đầu:
- Bác cũng chả hơn chúng em. Ấy là em cứ nói trước vậy! Vơng! Làm gì mà các cụ lại chấp với chúng mình cơ chứ!
...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ngon rồi chứ bác! Tiếp tục phát huy đê.
Trả lờiXóaBùn ơi buồn thật là bùn
Trả lờiXóaLãnh tụ Kim chết. Đến buồn cả chim
Vui ơi vui thật là vui
" CÔI " vui một phát mới hết 5 tỷ...đồng!
Quanh năm chống tham nhũng, mà vẫn sờ sờ ra đó hàng đống.
Trả lờiXóaTham nhũng bây giờ thật quá đông
Trả lờiXóaCó tiền tha hóa...quá là ngông
Ngày nay quốc nạn ai người dẹp?
Đọc báo, xem tin chỉ xót lòng!
Dân đen học tập đạo đức...cũng chẳng dder treo gương cho ai mà muốn tha hóa cũng chẳng ai cho vì giết ai ra tiền để mà tha hóa!
Trả lờiXóa