Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

BAY LÊN GIỜI... LƯƠNG ... BAY LÊN GIỜI!

- Báo cáo Sếp… em mạn phép hỏi xem Tết này giáo viên huyện ta được thưởng bao nhiêu ạ?

- Tiền đâu mà thưởng! Mình có phải đơn vị kinh doanh đâu. Nhà nước không cho thì làm gì có!

- Chả có cho chúng em thì thôi, chứ sao lại bắt chúng em mỗi người phải góp một ngày lương để bắn pháo hoa?(*)

- Đây là chủ trương của trên, mình phải chấp hành. Để tạo không khí phấn khởi cho mọi người cùng vui vẻ.

- Thưa sếp… bắn pháo hoa ở trung tâm huyện, cho mấy ông lãnh đạo xem. Mình vùng sâu vùng xa, giá có trèo lên nóc nhà cũng chẳng nhìn thấy… thì… thì vui gì mà vui?

- Cái cậu này chỉ được cái nói cùn! Mình không xem được thì người khác xem.

- Dưng mà… so với tháng tết năm ngoái thì tháng này chúng em đã mất cỡ 4 ngày lương bay lên giời rồi: do lạm phát ạ, trên có bù cho được một tý từ tháng 5 thì nó cũng bay tiếp lên tít tận giời cao. Tính cả năm lương chúng em bay lên giời cỡ hơn chục phần trăm. Mất thêm một ngày lương nữa để bắn lên giời là tháng tết này chúng em mất tới 5 ngày lương… Làm sao mà chúng em “vui tươi” được ạ! Mà Tết lại phải tiêu nhiều…


- Thế cậu không nghe quán triệt tết “vui tươi, lành mạnh, an toàn và tiết kiệm” à.

- Chẳng quán triệt thì chúng em cũng đã phải tiết kiệm để mới đủ sống tằn tiện qua ngày. Mức sống mỗi tháng lại lùi một ít… Cũng đành chịu vậy. Nhưng còn khoản bắn tiền lên giời thì tha cho chúng em. Em chả đóng đâu!

- Không đóng mà được à! Thế thì cậu không hoàn thành nhiệm vụ của người viên chức, không xứng đáng là giáo viên…

- Sao lại thế ạ?


- Ơ cái cậu này hỏi lạ! Khi kiểm điểm đánh giá công chức viên chức, liệu cậu có dám viết: “Không chấp hành chủ trương chính sách của Đảng, không chấp hành pháp luật của Nhà nước, không chấp hành các quy định của địa phương”? Nào có dám viết như vậy không? Có dám không?

- Ối giời ơi! Em lạy sếp! Viết vậy thì em bị đuổi nghề là cái chắc. Thôi cũng đành! Em xin đóng. Chỉ thương con bé nhà em tết này lại mất bộ quần áo mới… Thương quá… Em đã hứa với nó từ mấy tháng trước, rằng đợt này bố lĩnh thâm niên sẽ mua cho bộ quần áo xịn mà ăn tết, nó đã mong cả năm! Bây giờ lạm phát tối cả mặt, thâm niên chẳng thấy đâu, lại còn phải đóng tiền bắn lên giời…

- Cậu phải rút kinh nghiệm ngay nhá!

- Rút kinh nghiệm cái gì ạ?

- Còn cái gì nữa! Không có tiền đừng có hứa. Từ nay đừng có hứa…

- Vâng! Nhưng lần này đã trót hứa… Thôi! Đành phải “vui tươi lành mạnh”nói với nó: lời hứa của bố đã bắn tung tóe lên giời rồi. Chào Sếp ạ!

- Chào cậu! Nhớ phương châm ăn tết “vui tươi, lành mạnh, tiết kiệm” nhá…

(*)Theo Tuổi Trẻ: - Ngày 4-1, nhiều giáo viên ở huyện Châu Thành A (Hậu Giang) phản ảnh huyện thông báo mỗi giáo viên phải góp một ngày lương để bắn pháo hoa.

(Ảnh mạng minh họa, không liên quan đến bài viết)

...

2 nhận xét:

  1. Khốn nạn quá chúng không còn từ một thủ đoạn bỉ ổi nào để móc túi của dân rồi bày trò hão,chúng có sống bằng lương bao giờ đâu mà biết nỗi khổ của các thầy cô giáo chắt chiu từng đồng lương để sống hàng ngày.Sao mà lại có những chủ trương bệnh hoạn ấy nhỉ? nghĩ mãi không có cách nào giải thích nổi.

    Trả lờiXóa
  2. người tỉnh không hiểu người say (...) cũng là thường.

    Trả lờiXóa