Thực lòng mình vẫn băn khoăn vì cái nhẽ của ông bạn “đếch nói nữa..”. Hắn lại bảo từ cái nhẽ này có hai cái nhẽ nữa. Nhưng không tiện hỏi thì hắn đã về. Hôm nay sang nhà hắn xem hắn nói gì. Chứ chưa nghe hắn nói thì vẫn băn khoăn.
Vào đến nhà đã thấy tiếng cười, tiếng nói râm ran. Thì ra có mấy ông hàng xóm rỗi việc vừa sạ xong lúa hôm qua, hôm nay sang nhà hắn tán tếu.
Hắn đang ngồi xổm ôm cái điếu. Thấy bỏ thuốc vào nõ điếu rồi, xe điếu cắm vào rồi nhưng cái tay vẫn cầm cái đóm với cái bật lửa ga… mồm vẫn đang nheo nhẻo:
- Các ông đã xem chèo rồi thì biết… cái vở chèo có ông quan tên là Xà Xẻo Xá gì gì đấy: đại loại ngày xưa có một thằng sang nhà bên cạnh, lừa lúc vợ hàng xóm đang bế con nằm ngủ. Hắn thò tay bóp vú vợ người ta. Người đàn bà này la lên. Anh chồng xông ra táng cho thằng này một trận. Thằng này đau quá lên nhờ quan phân xử...
Cả đám cười ồ. “Nó không đập chết còn may! Lại còn báo quan…”
- Thì gái đĩ già mồm mà. Để im tớ nói cho mà nghe. Thằng này bảo động cơ của nó trong sáng. Nó sang xin sữa cho con nó.
- Thế quan xử làm sao?
- Quan mới xử thế này: Vì tư lợi mà xâm phạm nhà người ta. Người ta đánh cho là phải. Còn nữa: phải trả tiền sữa cho nhà người ta.
Tất cả ồ lên: “Đúng!Đúng!”
Chủ nhà châm lửa vào cái đóm nhưng mặt vẫn tưng tửng: “Ấy vậy mà thằng này vưỡn còn cãi…”
- Cãi làm sao? Tất cả lại đồng thanh cùng hỏi.
Chủ nhà lại dập cái đóm rồi thủng thẳng:
- Thằng bị đánh bảo rằng: Sao lại bắt tôi trả tiền sữa vì tôi biết là vợ nó không còn sữa.
Tất cả lại nhao nhao: “Sao lại biết không còn sữa? Rõ dớ dẩn”
- Nó bảo rằng lúc nãy nó rình thấy trước đấy người đàn bà vợ chủ nhà đã cho con bú rồi…bú cả hai vú. Vậy nên không còn sữa.
- Vậy quan bảo làm sao? Lại nhao nhao hỏi.
- Quan mới bảo rằng: thằng này bố láo. Mày bảo đi xin sữa nhưng biết người ta hết sữa mày còn thò tay vào vú người ta làm gì. Rõ ràng mày là thằng mất dạy. Vậy là quan vẫn bắt phải đền tiền.
Tức thì hàng chục người cùng rầm lên: “Có lý, có lý. Xử vậy mới là xử chứ”
Lúc ấy chủ nhà mới thong thả rít thuốc. Hắn nhả khói mù mịt rồi thủng thẳng:
- Ấy cái vụ Tiên Lãng cũng vậy. Cưỡng chế vì tư lợi. Thủ tướng xử cho tuột chức là phải. Nhưng còn việc đánh cá phá đầm… lại lý sự Công an báo cáo: nhà Vươn đã thuê người thu hoạch cá rồi. Tôi hỏi các ông. Các ông sẽ xử thế nào?
Một ông bảo:
- Còn thế nào nữa. Vẫn phải bồi thường chứ sao nữa. Biết người ta đã thu hoạch hết rồi thì sao lại còn xuống đánh bắt. Đúng không? Biết người ta thu hoạch rồi còn nhảy xuống đầm mà ngâm trong lúc giời rét sun dái... Có họa mấy thằng điên!
Ông khác lại bảo:
- Rõ ràng là có ý đồ không tốt. Tại sao là không tốt? Còn rình xem nhà người ta đã đánh cá chưa! Tôi thả cá vược rồi tôi biết. Đầu tiên thì thả xô. Khi cá to khoảng một ký thì bắt đầu thu hoạch dần dần, mười phần thì phải thu hoạch ba phần chứ không thì đông quá, nuôi không xuể. Còn bảy phần bao giờ cũng phải để đến tết… Lúc ấy cá to, lại nhiều người mua nên được giá. Vì vậy chả anh nào nuôi cá vược mà chưa đến hai mươi tết lại dại dột đánh hết cá lên mà bán.
Một ông khác lên tiếng:
- Lại nghe cái việc ấy do Công an báo cáo… Cái mồm lão đại Ca nghe nó rờm tai… nào là nhà người ta có lô cốt, hầm ngầm… viết thành sách…hợp đồng tuyệt đẹp… Ừ cứ cho là tài giỏi vậy nhưng có bắt được ai đâu. Tôi ngờ chuyện này lắm. Hàng trăm người bao vây mọi ngả dùng cả thuyền đổ bộ. Kinh! Như vậy rõ ràng khi anh tấn công người ta không ở đó. Mà quả thật lúc đó anh Vươn đang mải đấu lý ở trên xã…
- Vậy thì cớ gì mà bảo người ta giết người thi hành công vụ. Một ông bàn góp.
Chủ nhà lúc ấy mới lên tiếng:
- Thì thế… Thì thế mới ra chuyện. Việc này vẫn thấy thế nào ấy…
Mình chả dám góp thêm nhời. Vậy là lẳng lặng mà về.
...
Kichbu không thể lẳng lặng đọc mà về..:)
Trả lờiXóaCA Ca nói ngu bỏ mẹ:
Trả lờiXóaMuốn thu hoạch thì phải xả nước đầm cho cạn mới bắt được cá... Thế mà trước đó CA Ca lại khoe: Lính thủy đánh bộ của CA Ca dùng thuyền áp sát mục tiêu... (Có chụp hình đăng báo đường hoàng).
CA Ca cũng dốt về chiến thuật mà đòi viết binh pháp:
Sáu người lính của CA Ca bị dính đạn vì tướng chỉ huy CA Ca không dám lấy thân mình lấp lổ châu mai như anh Phan Đình Giót... Cho dân nó đỡ khổ.
Tiếc là vở chèo Tiên Lãng chẳng ai đứng ra nhận mình là tác giả hoặc đạo diễn để kiếm nhuận bút. Vở này khán giả coi đông, cả báo, cả blog, cả truyền hình ... khán giả đều đông nhung nhúc. Phường chèo có đó, vở chèo đắt khách mà không tìm ra tác giả, tiếc thiệt.
Trả lờiXóaô hay, bác cứ nói thế chứ, phải thông cảm cho anh Ca với chứ, anh ý mù không nhìn thấy, nhưng không bị điếc, không bị câm nên nghe thấy người ta nói vậy thì Ca nhà ta cũng nói vậy thôi, bác phải thông cảm cho người khiếm thị chứ!
Trả lờiXóa