Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

KỂ CHUYỆN TRUNG THU (kỳ cuối)


(Tiếp theo và hết)
THI ĐUA:
Tiếng hai cái loa sắt uôm uôm vang lên cùng với tiếng ùng ùng của bốn cái loa thùng cao cỡ đầu người. Nhạc với chả nhẽo! Nghe cứ như đấm vào lỗ tai. Một giọng nam khàn khàn cất lên:
“Sạch làng sạch ngõ, từ trước ra sau
Chúng em thi đua…vệ sinh môi trường”
Ông bí thư xóm ba đang mải nhìn bọn trẻ cả xã đang múa theo nhịp tiếng nhạc, tiếng hát. Phải nói là thằng Thịnh nhà mình giỏi thật vì quân nhà ông múa đều lắm, bọn con gái uốn éo tay chân, cong đít ngửa đầu như múa chèo. Còn các xóm khác thì đơ đơ như khúc gỗ tay ngoáy ngoáy bắt chuồn chuồn, có lúc lại như người tập bơi. Trông chả ra múa cũng không ra thể dục. Nhưng ông ngẩn người, sao lại đi múa hát cái anh “Vệ sinh môi trường”? Ngẫm nghĩ một tí, liên hệ một tý rồi ông chợt phát hiện: thằng nào nghĩ ra cái bài hát múa này đúng là quân phản động… càng nghĩ sâu xa càng thấy phản động! Không còn cái gì để mà hát múa hay sao mà Trung Thu lại hát “dọn làng dọn ngõ”. Đầy cái cần phải ngợi ca: ca ngợi vừng dương sáng ngời, đồi núi trập trùng, biển rộng bao la, hải âu tung cánh, ca ngợi… hoặc cùng lắm thì cũng phải ca ngợi “Ông trăng tròn tròn, tròn như cái mâm con”. Thế này thì không được. Ông xăm xăm đến chỗ ban tổ chức… Phải hỏi tay Tổng phụ trách cho ra nhẽ.
Đến Ban tổ chức thì gặp một đám xúm đông xúm đỏ. Cãi nhau rồi! May chưa đánh nhau… Mà cuộc đấu khẩu lại đang xảy ra giữa thằng Thịnh với tay Tổng phụ trách. Thằng Thịnh mặt đỏ gay chửi: “Chấm cháp như cái con đầu b…” Tay Tổng phụ trách sấn lại túm cổ áo thằng Thịnh: “Mày bảo ai chấm như cái con đầu b…?”
Thấy ông đến, thằng Thịnh như vớ được cứu tinh liền giằng tay thằng kia ra rồi quay sang ông phân bua:
- Mẹ nó chứ! Cái trại của xóm 3 như vậy, cái cổng trại của xóm 3 mấy chục triệu hoành tráng như vậy mà nó chấm điểm thấp hơn trại của xóm 5. Nó lí sự của nó hài hòa màu sắc. Hài hòa cái gì? Hài hòa mấy cái đèn lồng Tàu đỏ như đít khỉ treo trước trại như “đèn lồng đỏ treo cao” trước cửa nhà thổ… Đẹp! Đẹp như mặt … con đĩ ế…
Tay Tổng phụ trách cũng ngảnh cổ phân tích:
- Về mặt mỹ thuật thì như thế… nhưng vấn đề cơ bản… vấn đề cơ bản là xóm 3 còn thiếu…
Cả đám đông, cả thằng Thịnh và cả ông bí thư xóm 3 nhất loạt đồng thanh: “Thiếu cái gì?” Hỏi xong thì ông Bí thư hói đầu cũng không ngờ cũng mình máu thế, nhập cuộc nhanh thế. Dưng mà đây là vấn đề màu cờ sắc áo! Phải hỏi cho ra nhẽ.
- Thiếu … Thiếu cái chủ đề…
Cả đám ngớ ra. Chủ đề là cái gì nhỉ?
Thằng Thịnh cũng ngớ người. À biết rồi:
- Tao còn lạ đếch gì cái chủ đề… có mấy câu vớ vẩn: đầu tiên mừng cái nọ mừng cái kia rồi thì “ Thi đua chăm ngoan học giỏi, cùng tiến bước lên Đoàn” Thiếu niên không lên Đoàn thì còn lên giời à! Văn chả ra văn, thơ chả ra thơ, khẩu hiệu chẳng ra khẩu hiệu. Mấy thằng phụ trách ngồi rỗi dái vô công rồi nghề rồi nghĩ vớ nghĩ vẩn. Năm nào chả giống năm nào…
Tay Tổng phụ trách chộp lấy cái câu của thằng Thịnh vừa nói để nâng quan điểm:
- Này tao bảo cho mày biết nhá. Mày chửi tao thì được chứ mày dám chửi cấp trên, mày bảo chủ đề là không ra cái gì nhá. Thế thì mày là đồ phản động nhá. Tao gọi an ninh đến gông cổ mày vào nhá. Chửi đi, chửi nữa đi…
Bỏ mẹ thật! Tình hình này gay! Lôi thôi nó lại bắt thằng Thịnh vào Công an như chơi. Ông Bí thư xóm Ba vội dàn hòa:
- Thôi thôi. Sai thì sửa. Thiếu thì làm thêm. Việc gì đao to búa lớn- Rồi ông quay sang quát thằng Thịnh như kiểu Bá Kiến quát Lý Cường: Thằng này! Có thôi ngay không! Anh em trong xã chứ đâu xa mà phải cãi nhau.
Thằng Thịnh lủi thủi về trại. Chắc là sợ! Đám đông cũng giải tán.

HẬU TRUNG THU:
Ông bí thư hói đầu đang hậm hực vì cái thằng Tổng phụ trách chơi đểu. Trại của xóm ông làm hết hàng chục triệu mà vẫn thua trại của thằng xóm 5. Đúng là cái loại cục bộ bản vị địa phương. Được rồi! Mày sẽ biết mặt ông. Từ nay mà lên xóm ông tán gái thì ông sẽ bảo thằng Thịnh cùng lũ đàn em nó đập chết.

Chợt thằng con nhà Quắc chạy tọt vào nhà: “Ông ơi cứu cháu với!” rồi nó chạy nấp sau ông Bí thư. Vợ Quắc cầm cái gậy tóc tai rũ rượi vừa lạch bạch chạy theo thằng con vừa chửi:
- Cha tổ bố nhà mày thằng giời đánh.. thằng mất dạy nhá. Mới tý tuổi đầu đã rượu chè. Giống thằng bố mày…
- Cái gì? Có việc gì mà ầm lên vậy? Ông bí thư quát.
Thằng con nhà Quắc bấu vào vạt áo sau của ông bí thư thò cổ ra trình bày:
- Con có uống rượu đâu! Mà mẹ con cứ chửi con…
Con vợ Quắc phát hiện “thằng giời đánh” đang nấp sau ông bí thư. “Á à! Mày cậy thế lãnh đạo, mày nấp sau lãnh đao. Bà cho mày biết nhá…” Vậy là chị ta vung gậy vụt tới tấp. Vụt bên trái nó lại thụt sang phải, vụt bên phải nó lại thò sang trái. Thành thử ông bí thư phải chịu trận. Ông bí thư oằn người sang trái sang phải nhưng vẫn hứng trọn nhát gậy phang của vợ Quắc. Con mẹ này đáo để thật! Không coi ai ra gì phỏng? Ông nén đau lấy hết sức bình sinh nghiêm giọng quát:
- Thôi ngay! Dạy con như thế à. Không nhớ khẩu hiệu toàn dân ra sức chăm sóc bảo vệ thiếu niên nhi đồng à? Vi phạm pháp luật à! Hỏng…
Vợ Quắc nghe ông Bí thư quát bằng khẩu hiệu mang tầm chiến lược, lại còn liên quan đến pháp luật… thì hoảng hồn thu gậy, đứng thở rồi phân bua:
- Cha tổ bố nhà nó ông ạ! Nó khốn nạn giống thằng bố nhà nó. Rượu chè bê tha. Ai đời chỉ có hơn hai chục đứa thiếu nhi đi cắm trại, mà lại toàn con gái…
- Con gái thì làm sao? Ông Bí thư cao giọng.
- Vâng… con gái thì không uống được rượu. Vậy mà có dăm sáu thằng ranh con uống hết hai bốn lít rượu! Có khiếp không cơ chứ. Không đánh chết thì để làm gì!
Thằng con vẫn cãi: “Chúng con có uống tý rượu nào mà cứ bảo uống.” Mẹ nó gầm lên, tay vung gậy ngoáy tít như Tôn Ngộ Không:
- Lại còn cãi… lại còn cãi! Bà đập chết bây giờ. Con mẹ Đễnh nó vừa bảo Trung thu vừa rồi xóm 3 đặt mua nhà nó hai bốn lít rượu mà uống hết nhẵn. Không chúng mày uống thì chó nó uống vào đấy à!...

(Ảnh mạng chỉ có tính chất minh họa, không liên quan đến bài viết)

...

3 nhận xét:

  1. Ai múa hát xong thì về! Vấn đè cơ bản của vấn đề là rượu ,là thịt là xôi,là tổng kết đường lối chủ trương,là sự lãnh đạo sáng suốt của ông bí thơ và tay trưởng xóm!
    Hay như truyện đóng góp tiền của Lão thầy bói già.
    Điểm 10 cho chất lượng. Nmucar còm

    Trả lờiXóa