(Bài này mình đã kể trong 360plus...nhưng dạo này đưa bài lên đấy rất khó. Như có ma. Đưa bài lên trang thì phải đợi đến nửa ngày mới thấy cái tên mà lại không có nội dung... Mình định chuyển hẳn sang blogspot nhưng trang này của mình chưa hoàn thiện nên đành giữ cả hai trang... các bạn có thể vào cả hai trang 360plus và blospot đều có bài đăng giống nhau...)
Y đang làm việc. Chợt có hai người đàn ông đến. Thì mọi khi vẫn có người đến. Họ đến để bán hàng. Nào là Hội người mù, Hội tàn tật, hội mồ côi, hội da cam... Từ khi Nhà trường biến thành Thị trường thì có đủ các Hội từ thiện cử người đến để bán hàng. Chỉ có điều những hội ấy, người ta đến với một vẻ mặt u ám, một hình thể cũ kỹ do bệnh tật hoặc cố tình ra vẻ như vậy. Nhưng lần này là hai ông khách khỏe mạnh, phong độ hùng dũng, cái nhìn xét nét cùng với bước chân tự tin. Họ chìa tay ra, vừa giật giật bắt tay y vừa hỏi thăm sức khỏe.
Hoảng! Y đang ốm mà có người đến hỏi thăm sức khỏe? Chả hiểu ra làm sao? Đáng ra phải cảm động vì có người hỏi thăm. Nhưng đây là người lạ hỏi thăm nên hoảng.
Sau lời hỏi thăm là lời tự giới thiệu: chúng tôi bên Công an!
Y run như người sốt rét... Nghe tiếng Công an là y run. Run vì ngày xưa y có viết một truyện ngắn dự thi cấp trung ương, truyện ngắn ấy được giải thưởng, nhưng lại bị công an cấp quê hương quy cho là có âm mưu chống phá và đã được người ta theo dõi chăm sóc tận tình suốt mấy năm giời... Làm y đi đến đâu cũng phải cảnh giác, làm gì cũng phải cảnh giác... đến mức ngủ với vợ mà y vẫn giật mình. Tưởng đã yên thân vì chuyện đã qua lâu rồi, ai ngờ hôm nay công an vẫn còn đến hỏi thăm sức khỏe.
Y tự kiểm điểm: Mình không ăn cắp ăn trộm, mình luôn đi đúng bên phải đường, mình không dính dáng ma túy, mình không mat- xa nhà nghỉ, mình cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện giết người... Viết cái gì, nói cái gì cũng phải cẩn thận trước sau... Vậy mà... Lại chuyện gì nữa đây? Hay là có đứa nào vu khống... Chết rồi. Không khéo đền được vạ thì má đã sưng.
Hồi hộp chờ...
Hỏi thăm xong, hai ông khách bảo để tích cực hưởng ứng cuộc vận động "Học tập Đạo đức ..." và cần nêu cao ý thức chấp hành pháp luật cho cán bộ giáo viên...
Y thở phào: Đúng rồi! Sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật; Học tập và làm theo tấm gương đạo đức..., hai chủ đề này đang được triển khai nghiêm túc. Nhà trường của y cũng vậy. Nhưng...
Hai ông khách chìa ra cái giấy của Công an huyện: yêu cầu phải... mua vé... xem kịch (!)
Y định thần lại và phân trần: hai cuộc vận động là thiết thực nhưng sao lại gắn cuộc vận động với việc phải mua vé xem kịch.
Hai ông khách giải thích khá lâu. Đại thể để đến kết luận: Nếu không mua vé là không học tập đạo đức... và không chấp hành pháp luật? Bởi vì đây là cuộc giao lưu trong cuộc vận động. Giao lưu để hiểu thêm, để mở mang...
Y hỏi lại giao lưu tuyên truyền học tập sao lại mất tiền mua vé. Có nhẽ nào lại vậy?
Anh không mua cũng được! Nhưng chúng tôi sẽ về báo cáo lại với cấp trên! Khách lạnh lùng tuyên bố như vậy trước khi ra về.
Lại hoảng! Lại lo! Y run như người sốt rét. Mồ hôi vã ra: Chắc người ta lại gán cho cái tội chống phá...
Rồi lại được theo dõi chăm sóc... Rồi làm việc gì cũng phải cảnh giác...
Giời ơi! Có ai khổ như y không?
Hí! Hí! Em lại bưng bài này sang nhà em nhá! Cơ mà phải đổi cái tít bác ợ!
Trả lờiXóaHí! Hí! Hồi trước vào Blog Mai Thanh Hải, thấy mấy bài buồn cười của bác Mai Tiến Nghị, cứ tưởng Mai Tiến Nghị cũng chính là Mai Thanh Hải, sau lại nghĩ chắc là anh em bà con. Không biết hai bác có anh em họ hàng gì không?
Trả lờiXóaÀ bọn mình là anh em cùng họ Mai...
Trả lờiXóaHì hì! Cháu bầu bác Mai Thanh Hải là Mai Hắc Đế, còn bác là Mai Bạch Đế. Đọc bài của bác thấy thâm thúy, nhẹ nhàng mà hài hước (nhà giáo có khác). Kính chúc bác khỏe, viết đều và viết nhiều (lên mạng mà không thấy bác đăng bài mới là thấy thiếu thốn, trống vắng lắm!)
Trả lờiXóaHi hi. Công ty cháu cũng mấy lần tiếp nguời nói là bên Công an đến bán vé xem kịch như bác. Bọn trẻ con, người già bán vé số dạo kiếm sống bị công an đuổi vật vờ còn công an được dân đóng thuế nuôi thì đi bán vé (xem kịch) kiếm thêm dân phải tiếp, không mua còn bị đe nẹt. Kịch thế việc gì còn phải làm kịch để bán vé. Mà không hiểu sao cứ nghe 'cuộc vận động học tập và làm theo...' cháu cứ rởn da gà nghe nó bịp bợm và dói trá thế nào ấy
Trả lờiXóaỪ, mình cũng thấy câu này hợp ý:" cuộc vận động học tập và làm theo...' cháu cứ rởn da gà nghe nó bịp bợm và dói trá thế nào ấy "
Trả lờiXóa